Có bao giờ bạn tự hỏi sao làm hoài vẫn không dư, nỗ lực mãi vẫn không thăng tiến, câu chuyện ngụ ngôn Nga này có thể là đáp án.
Một người đi đường, khi ra tới bìa rừng thì gặp một bác tiều phu, ông dừng lại hỏi:
– “Bác ơi, khi nào thì tới bến sông?”
Người tiều phu trả lời:
– “Không biết”
Người đi đường thất vọng bước tiếp và sau khi được chừng mươi bước, bác tiều phu gọi giật lại bảo:
– “Còn bốn giờ nữa”
Người đi đường ngạc nhiên: “Sao nãy bác không nói?”
– “Khi nãy anh đứng tôi không biết, giờ anh đi tôi mới biết”
Vâng, chúng ta chưa đến được với thành công, vẫn không đạt được mục tiêu vì nhiều lý do rất khách quan lẫn chủ quan:
- Đi lạc hướng.
- Đi nhanh quá… té 1 cái chết luôn.
- Đi chậm quá người khác dành mất phần…
- Và một lý do ít khi ta nghĩ đến hoặc không thấy được: ta [vẫn / đã / vô tình] đứng yên tại chỗ.
Ngày hôm nay bạn đã làm được THÊM điều gì so với ngày hôm qua chưa?